5 Bài Học từ Bậc Thầy Đầu Tư Chris Dixon

1 tJ6no7Y7Jv 2FgK4fB8 tg

Một số người để lại ảnh hưởng sâu sắc tới những người mà họ đã gặp.

Triết gia, lập trình viên và nhà đầu tư Chris Dixon là một trong những người như vậy. Nhưng điều buồn cười là, tôi khá chắc chắn anh ấy không biết điều đó đâu.

Chúng tôi đã không nói chuyện với nhau trong nhiều năm vì vậy tôi không cần phải nói cảm ơn đến anh ấy cho đến tận bây giờ.

Tôi gặp anh ấy ở đó, một trong những công việc đầu tiên tôi nhận được sau khi ra trường. Bóng bóng dotcom vừa nổ. Tôi rời khỏi một công ty game online đã từng phát triển rất mạnh mẽ, mua 5 tầng văn phòng trong một vài tháng phát triển và rồi bán hết tất cả trong một vụ mua bán một năm sau đó.

Tôi nhận một công việc mới qua lời giới thiệu của một người bạn, một công ty thiết kế web nhỏ có tên là Oddcast, sau đó đã nhanh chóng trở thành một công ty truyền thông. Tại thời điểm ấy, Dixon không phải là một bậc thầy thành công như hình ảnh hiện tại. Anh ấy là một cựu chuyên gia triết học và chuyên gia lập trình tự học.

Điều này nghe có vẻ khá là kiêu ngạo, nhưng tại thời điểm 20 tuổi tôi từng là người thông minh nhất trong mọi môi trường mà tôi tiếp xúc. Nhưng khi Dixon tham gia, tôi đã phải nhường vị trí lại cho anh ấy, thậm chí còn đứng sau cả bạn thân của tôi Charles Bennington.

Một số người ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn ngay lập tức và bằng một cách thức rất sâu sắc. Thầy giáo thời trung học của tôi, Mr. Dawson, chính là người như vậy. Ông đã dạy cho tôi mọi thứ tôi biết từ tư duy phản biện, và làm thế nào để khám phá một cuốn sách với niềm vui sâu sắc cùng tinh thần tò mò.

Một số tác động còn tinh vi hơn nhiều !

Bạn không biết rằng họ có ảnh hưởng đến bạn vào thời điểm đó và đến tận nhiều năm sau bạn mới nhìn lại, nhận ra, bạn đã nghĩ về điều mà ai đó đã nói với bạn hàng chục lần trước đó với một lý do mà chính bạn cũng không biết tại sao.

Đó chính là Chris Dixon !

1. Luôn Nhìn Nhiều Khía Cạnh của Một Câu Chuyện


Tôi luôn cho rằng tư duy phản biệnkỹ năng cần thiết để thành công trong cuộc sống.


Mr. Dawson đã sử dụng khái niệm này lặp đi lặp lại rất nhiều lần trong lớp học tiếng anh của tôi, nơi chúng tôi ngồi trong một vòng tròn, nói chuyện một cách thoải mái và phản biện về những cuốn sách của Shakespeare, Huck Finn và Robert Parker. Tư duy phản biện len lỏi vào tiềm thức của tôi và trở thành một vũ khí quan trọng cho công việc của tôi. Không có nó, tôi không thể viết sách, thiết kế hệ thống máy tính hoặc viết những bài báo nhỏ này.

Tư duy phản biện sẽ có nhiều ý nghĩa đối với nhiều người, tuy nhiên đối với tôi nó có nghĩa là sẵn sàng đặt câu hỏi cho mọi thứ để xem xét kỹ các bằng chứng và cân nhắc cho riêng tôi. Đây là việc bạn sử dụng trí tưởng tượng, sáng tạo và hiểu biết của mình.

Tôi không biết rằng có phải tôi đã học tất cả điều này ở trường trung học hay không. Liệu thực sự có ai hiểu bất cứ điều gì ở độ tuổi đó?. Tất nhiên, chúng ta chắc chắn nghĩ rằng : chúng ta đã làm !

Thật sự, đối với tôi ý tưởng “Làm thế nào để tư duy phản biện” chưa bao giờ xuất hiện trong tư tưởng của tôi cho đến một ngày tôi thấy Dixon đọc cả 2 tờ New York TimesWall Street Journal.

Điều này là bình thường trước khi báo chí trở nên phổ biến trên intenet và tin tức bạn thường nhận được vẫn đến từ chất liệu được làm bởi những cái cây chết. Nhưng đến bây giờ thì nó có vẻ rất kỳ lạ, với sự gia tăng của chiến tranh thông tin và tin tức giả mạo, hai tờ báo này vẫn đứng vững, như những người đại diện cuối cùng cho hai trường phái đối lập : tự dobảo thủ.

Vào thời điểm đó, giống như nhiều đứa trẻ mới ra trường, tôi có vẻ khá phóng khoáng, vì vậy tôi đã hỏi tại sao anh ấy đọc nó: “đó là tạp chí của những người tuyên truyền và thông tin tào lao ? “.

“Bởi vì tôi không muốn quan sát chỉ một góc nhìn của câu chuyện” , anh ấy đã cho tôi câu trả lời như vậy.

Tôi đã cười nhạo tại thời điểm ấy, thật sự tôi không hiểu anh ấy đang làm gì, nhưng sau nhiều năm, tôi nhìn lạisuy nghĩ đi suy nghĩ lại về điều đó.

Khi Internet phát triển, lượng thông tin nhiều như nấm mọc sau mưa, tôi luôn đọc thông tin từ nhiều nguồn khác nhau và đa dạng nhất mà tôi có thể đọc được, cố gắng làm thế nào để đến gần hơn với sự thật về những thứ tôi thấy và nghe được. Tôi đã học cách nhìn thấy những thành kiến ​​và thái độ vốn có trong mỗi câu chuyện tôi đọc được và từ đó một bức tranh khác đang dần dần xuất hiện, mang mọi thứ trở nên rõ ràng hơn đối với tôi.

Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ có được sự thật thật sự của bất kỳ vấn đề nào ?

Nhưng chúng ta có thể tới gần hơn rất nhiều nếu chúng ta tập trung vào quan sát mọi thứ từ nhiều khía cạnh khác nhau mà chúng ta có thể nhìn thấy, thậm chí là những khía cạnh mà bạn cho rằng mình sẽ không bao giờ đồng ý. Trên thực tế, điều bạn nên làm là đọc những điều bạn không đồng ý ở cấp độ cơ bản.

Ngày nay điều đó quan trọng hơn bao giờ hết và chúng ta làm điều đó ngày càng ít đi.

Càng ngày, chúng ta càng sống trong những “căn phòng nhỏ xíu” vang vọng những âm thanh mang lại một bức tranh sai lệch về thế giới. Chúng ta sàng lọc tất cả thông tin đến với chúng ta chỉ để thấy những thứ chúng ta biết và tin tưởng.

điều này sẽ giết chết chúng ta !

1 GXAv5lsg2Tw0FAw 8tElcw

Điều đó khiến chúng ta ngỡ ngàng trước lần gặp mặt thứ hai, lý do có lẽ là sự không chịu phát triểnthay đổi, con người hiện tại trì trệ và phân cực hơn bao giờ hết. Và kết quả của sự ngu ngốc đó có thể sẽ là một sự bùng nổ dữ dội của bạo lực và khủng hoảng. Khi không ai có thể nghe thấy nhau, mọi thứ tan vỡtất cả những gì còn lại là cuộc chiến.

Không ai có được toàn bộ bức tranh.

Bất kỳ ai tin rằng họ có thể nhìn thấy toàn bộ bức tranh thì điều đó thực sự là điên rồ theo đúng nghĩa đen.

Hãy nghĩ rằng chúng ta là một điểm trên một quả cầu, và quả cầu là mọi thứ ta có thể biết.

Những người khôn ngoan nhất nhận ra họ bị giới hạn, vì vậy họ cố gắng phân nhánhnhìn thế giới từ góc nhìn của người khác.

Nhưng hầu hết mọi người tin rằng điểm nhỏ của họ chính là toàn bộ quả cầu.

Bất kỳ điều gì họ biết và hiểu đều đúng và không có gì nằm ngoài phạm vi ấy.

1 EsBv3YpVnwHec6S2j9LBUw

Càng ngày chúng ta càng sống trong một thế giới với niềm tin được khuếch đại một cách điên rồ, rằng chúng ta có thể biết hết mọi thứnhững người ở phía bên kia ngược lại chỉ là một đống rác.

Hãy thử nghĩ, nếu bạn được sinh ra trong nhà thương điên và mọi người đều la hét mọi lúc, bạn nghĩ điều đó là bình thường.

Nhưng thật sự nó không hề bình thường.

2. Đừng Bao Giờ Sợ Việc Tái Tạo Lại Bản Thân

Dixon học triết học tại đại học. Sau đó anh tự học lập trình. Một ngày anh ấy nói với tôi rằng anh sẽ rời khỏi Oddcasst. Tôi hỏi rằng sắp tới anh sẽ đi đâu và anh nói : “Trường Đại học Harvard”

Tại thời điểm ấy, điều này có vẻ rất lạ lẫm đối với tôi. Làm thế nào để bạn có thể đi từ triết học đến lập trình rồi đến kinh doanh và cuối cùng là đầu tư? Thật sự là quá nhiều cái mũ cần phải mang trong cuộc sống.

Nhưng cuối cùng, quỹ đạo ấy cũng phản chiếu lại chính cuộc đời của tôi.

Tôi học tại trường Đại học New York, nơi bạn bè tôi hay trêu đùa là “một ngôi trường không tường” bởi vì bạn có thể tham gia bất kỳ lớp học nào. Tôi tham gia các lớp học mà tôi thấy ưa thích, từ triết học, máy tính, văn học cho tới phim ảnh.

Khi tôi tốt nghiệp, bố tôi đã gọi điện cho tôi và nói rằng “Chúc mừng con đã tốt nghiệp, bố đã trả tiền thuê nhà của con trong sáu tháng, lo mà kiếm việc đi”

Tôi đã nói với bố rằng “Nhưng con không chắc rằng con biết làm một công việc nào đó” , bố tôi trả lời lại Đó là vấn đề của con”

Tôi không biết mình phải làm gì cả.

Tại thời điểm ấy tôi đang làm một trợ lý thư ký tại một công ty phần mềm nhỏ. Trong cơn hoảng loạn, tôi tiến đến một anh chàng đảm nhiệm công việc máy tính và nói rằng “Hãy dạy cho tôi tất cả những thứ mà anh biết”. Anh ta tháo rời toàn bộ máy tính và nói rằng “lắp chúng lại đi và đừng hỏi tôi bất kỳ câu hỏi nào trừ khi anh bắt buộc phải hỏi”

Sau đó, tôi đã bắt đầu bước trên con đường làm việc với máy tính, tôi giành toàn bộ buổi hôm đó làm việc cho tới 1 giờ sáng để tìm ra những điều tôi muốn làm. Điều này hình thành một sự nghiệp 12 năm với tư cách một kỹ sư và nhà kinh doanh.

Hiện tại, tôi cũng chỉ đang ở giai đoạn đầu của một hành trình mới:

Tác giảdiễn giả.

Chúng ta luôn có những ý tưởng kỳ lạ về việc chúng ta là aiviệc chúng ta đang làm là cố định.

Nhưng chúng ta có thể là bất kỳ điều gì chúng ta muốn.

Nếu bạn lựa chọn sự nghiệp ở thời điểm trung học hay đại học, khi đó bạn quá nông nổi, bạn quá ngốc để biết điều mà bản thân thực sự muốn, vì thế bạn không cần quá gắn bó với con đường ấy làm gì cả.

Thay đổi!

Hãy là một điều gì đó khác biệt nếu bạn cảm thấy mệt mỏi khi làm những việc chết tiệt giống nhau mỗi ngày.

Đừng chỉ thức dậy và làm một công việc mà trái tim của bạn không còn dành cho nó. Điều đó vẫn rất ổn nếu bạn muốn tới một lớp học đại học vào buổi tối hoặc đơn thuần là học qua Google và tìm ra những thứ mới mẻ hàng ngày để làm.

Đó là cuộc sống của bạn! Hãy sống nó!

Việc bạn là ai thay đổi từng phút, từng ngày và từng năm.

Bạn có thể là bất cứ ai.

Đừng sợ bắt đầu lại từ đầu. Hãy tiến vào một cuộc phiêu lưu mới.

3. Hãy Ôm Hôn Sự Từ Chối

Dĩ nhiên là vậy, một khi bạn lựa chọn con đường mới cho mình. Bạn bắt đầu lại từ đầuđiều đó dường như thật đáng sợ.

Nhưng nó không quan trọng. Cứ tiến tới bằng mọi cách.

Những gì bạn sợ chính xác là những thứ bạn cần phải làm.

Tiến tới nỗi sợ của bạn. Đó chính là ngọn đèn chỉ đường.

Đây là một đoạn phỏng vấn của Chris Dixon nói về sự từ chối.

“Nếu bạn không bị từ chối hàng ngày, có nghĩa rằng mục tiêu của bạn không đủ tham vọng. Bài học quý giá nhất tôi học được khi bắt đầu sự nghiệp là khi tôi cố gắng tham gia vào thế giới công nghệ, tôi nộp đơn xin việc tại các công ty lớn, cả công ty khởi nghiệp. Tôi bị từ chối ở mọi nơi

“Tôi có một nền tảng khác thường. Chuyên ngành của tôi là triết học, lập trình viên tự học. Điều này trở thành trải nghiệm quý giá nhất trong sự nghiệp của tôi bởi vì mặt tôi ngày càng dày hơi và tôi không thèm bận tâm đến việc bị từ chối.

“Và thật sự, tôi đã chuyển sang ôm hôn điều ấy. Đó là một thứ khuyến khích tôi. Thông qua những chiến thuật táo bạo hơn, tôi đã kiếm được một công việc để có tiền khởi nghiệp. Mỗi ngày ở thời điểm ấy tôi luôn cố gắng đảm bảo rằng mình bị từ chối.

Bạn không thế phát triển nếu bạn không chịu dọn dẹp thửa ruộng của mình và gieo mùa vụ mới.

Khi bạn chuyển đổi sự nghiệp của mình, bạn sẽ không có nền tảng cần thiết để có thể nhận được một công việc vậy nên bạn sẽ muốn từ bỏ mỗi ngày bởi vì không ai muốn cho bạn một cơ hội. Đừng vội bỏ cuộc. Hãy cứ tiếp tục đi.

Mọi người nghĩ rằng cách duy nhất để có được một công việccó được một bộ kỹ năng chính xác được liệt kê trên bảng công việc.

Điều này không đúng thật sự.


Đó chỉ là một rào cản đầu tiên để gia nhập, được thiết kể để tránh những kẻ không xứng đáng.


Trong mỗi công việc tôi đã nhận được, tôi đã không hề có chính xác những kỹ năng mà họ muốn nên tôi đã bị từ chối rất nhiều.

Thắng thắn mà nói, tôi không muốn làm một công việc tương tự hai lần. Nếu một công ty tìm kiếm tôi để làm những thứ tương tự như các công việc trước của tôi, tôi sẽ không muốn làm cho họ. Điều đó có nghĩa là họ đang tìm kiếm một cái bánh răng trong bộ máy chứ không phải là một người biết suy nghĩ.

Hầu hết mọi người không thực sự nhìn hay nghe thấy bạn khi bạn đi xin việc. Họ chỉ đang chạy qua một loạt các công đoạn và các quy trình kiểm tra. Người đó có đi học không? hay hàng loạt những câu hỏi tương tự khác. Đó là điều khiến họ bỏ lỡ những người thực sự tài năng và sáng tạo. Bạn không muốn làm việc cho bất cứ ai không thể vượt qua được bánh xe tinh thần đó trừ khi bạn đang đói.

Nếu bạn đang đói, hãy nhận công việc đó. Còn không thì hãy ra khỏi đó, bắt đầu tìm kiếm một thứ tốt hơn, ngay cả khi bạn phải nghỉ việc vào tuần tới. Và nếu bạn tiếp tục, cuối cùng sẽ có người nhìn thấy bạn thực sự là ai, một người chấp nhận sự rủi ro, người không ngại tái tạo lại toàn bộ thế giới.

4. Bắt Đầu Nhỏ, Xây Dựng Lớn

Hầu hết mọi người khi bắt đầu xây dựng một công ty mới họ đều cố gắng muốn đun sôi cả đại dương. Họ muốn trở thành Facebook hoặc Google kế tiếp.

Nhưng ngay cả những công ty lớn như Facebook và Google họ cũng không bắt đầu với bất kỳ ý nghĩ nào họ sẽ trở thành công ty khổng lồ như hiện tại. Thay vào đó họ tập trung vào việc làm mọi thứ tốt nhất có thể.

Google bắt đầu xây dựng công cụ tìm kiếm “chết tiệt” nhất mọi thời đại trước khi họ tung ra nền tảng quảng cáo. Bạn không thể trở thành một nhà môi giới quảng cáo thống trị thế giới nếu bạn không phải là một điểm đến.

Trước khi bạn cố gắng bắt đầu một dự án kinh doanh thực hiện những ý tưởng điên khùng và táo bạo, hãy cố gắng làm những công việc nhỏ mà bạn có thể kiểm soát.

Thật không dễ để xây dựng một dự án kinh doanh. Nó rất phức tạp và khi nó càng lớn thì càng khó đối phókiểm soát.

Tôi từng làm tại 2 trong những công ty sớm nhất của Dixon, một công ty marketing nhỏ và một công ty sau cùng được bán lại cho McAfee – Site Advisor.

Cả hài đều hoạt động trong quy mô nhỏ. Dixon đã nói với tôi rằng anh bắt đầu doanh nghiệp đầu tiên của của mình nhằm mục đích chứng mình với công ty cũ mà anh đã làm một điều rằng anh có thể bắt đầuvận hành một doanh nghiệp riêng. Chúng tôi chỉ có 3 người: tôi, anh ấy và một đồng nghiệp, cuối cùng, chúng tôi đã thuê một anh chàng thứ tư để điều hành hoạt động hàng ngày.

Quy mô hoạt động của Site Advisor ngày càng lớn hơn và có thêm một vài nhà đầu tư đứng ở đằng sau, nhưng nó vẫn chỉ có 7 đến 8 người bắt đầu.

Bài học rất đơn giản. Đừng thử một cái gì đó siêu phức tạp trước khi bạn học được những điều cơ bản.

Hãy chọn một ý tưởng nhỏ mà bạn có thể kiểm soát.

Sau đó hãy xây dựng mọi thứ lớn hơn từng ngày, nếu bạn vẫn còn muốn làm điều ấy.

1 SErjlo24P7cswepW euQ3A
Gu Ru Zhang, Iron Palm Master (1893 – 1952)

Trong Kung Fu, trước khi bạn học chiêu thức : Five Fingered Lotus Palm of Instant Death ( dịch sơ bộ là Tử Thần Chưởng), bạn phải luyện thế đứng giống như ngựa và đưa ra những cú đấm cơ bản trước. Nếu bạn không thuần thục những điều cơ bản thì chắc chắn bạn không thể thi triển chiêu thức này.

Bắt đầu nhỏ và phát triển lớn.

5. Thiết Kế với Những Điểm Mạnh của Hệ Thống

Khi bạn quyết định những điều bạn muốn làm, cho dù đó có là viết một cuốn sách hay việc bắt đầu kinh doanh hoặc bỏ công việc của bạn và đi du lịch thế giới, bạn sẽ muốn cắt giảm đi những điều khác, đừng nghĩ đến việc không chống lại nó.

Điều đó nghĩa là gì ?

Chơi theo sở trường của bạn.

Có một sáo ngữ cũ như thế này : Hãy viết (hay nói) những gì bạn biết. Nếu bạn chưa bao giờ leo lên đỉnh Everest, thật khó để viết một cuốn sách về cảm giác như thế nào với cơn gió lạnh cắt vào mặt, trong khi phổi bạn phải vật lộn để hít thở những luồng không khí mỏng manh.

Nếu bạn sắp bắt đầu một doanh nghiệp mới, hãy chọn thứ gì đó bạn quan tâm và hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác chứ không phải thứ bạn vừa đọc trong tuần trước và nghe có vẻ hay hay.

Và nếu bạn muốn thiết kế một sản phẩm, bạn sẽ muốn sử dụng các thế mạnh của chính hệ thống đó.

Dixon từng cho tôi xem một trò chơi nhỏ mà anh ấy đã thiết kế trên một loại máy tính cầm tay mới, được gọi là Palm Pilot (PP). Nếu bạn đủ tuổi để nhớ PP đầu tiên, bạn sẽ biết đó là điện thoại thông minh thủa ban đầu, san’s phone. Rất lâu trước khi Steve Jobs tìm ra cách sử dụng bút stylus tích hợp (ngón tay của chúng ta) để điều khiển màn hình nhỏ, PP có một cây bút nhựa nhỏ, một bước đột phá đáng kinh ngạc vào thời điểm đó.

Hầu hết các trò chơi cho mini-computer phù hợp với mô hình cũ là chỉnhấp để làm mọi việc. Các nhà thiết kế trò chơi chỉ cần ghép phép ẩn dụ ở đây là việc “nhấp chuột” trên máy tính để bàn vào giao diện mới. Dixon nghĩ rằng đó là ngu ngốc và anh ấy đã đúng.

Trò chơi của anh sử dụng những khả năng mới được mở ra bởi bút stylus. Những con bọ nhỏ chạy khắp màn hình và anh ta khoanh tròn chúng nhanh nhất có thể để đè bẹp chúng. Đó không phải là một trò chơi phức tạp và tôi không nhớ đã thấy anh ấy làm bất cứ điều gì khác với nó sau đó, nhưng nó cho tôi thấy một cách hoàn toàn mới về tư duy thiết kế.

Đừng chỉ kẹt giao diện cũ vào mọi định dạng mới.

Hãy tận dụng định dạng mới, nắm lấy tiềm năng thực sự của nó.

Chúng ta có thể lấy Uber làm ví dụ tiêu biểu cho điều vừa nói trên, Uber đã sử dụng GPS trong điện thoại để cho bạn biết xe đang ở đâu và mất bao lâu để đến đó. Trước đó, taxi chỉ xuất hiện bất cứ khi nào họ cảm thấy thích và bạn phải gọi cho người điều phối để biết họ có ở gần không. Nếu Uber đưa một người điều phối taxi vào ứng dụng của họ và bỏ qua sức mạnh mới được tìm thấy của GPS, ứng dụng của họ sẽ chết trên cây nho.

Thay vào đó họ đã bước đi với hạt của nền tảng mới, không chống lại nó.

Nếu bạn làm điều đó, có thể bạn sẽ thiết kế một cái gì đó mang tính cách mạng mà mọi người thực sự muốn sử dụng.

Và sau đó bạn có thể có một doanh nghiệp thực sự trong tay của bạn.

Nguồn Gốc của Bản Thân

Bây giờ Dixonmột doanh nhân nổi tiếng, và mọi người có lẽ sẽ muốn tất cả mọi thứ mà anh ấy có. Tôi đã tưởng tượng đó là một việc khó khăn như thế nào. Tôi chỉ biết khi tôi được biết đến nhiều hơn, đôi khi tôi gặp khó khăn trong việc theo kịp tất cả các yêu cầu. Tôi chỉ có thể tưởng tượng nó như thế nào khi ở cấp độ của anh ấy.

Nhưng tôi không muốn bất cứ điều gì từ anh ấy bây giờ, ngoại trừ nói một điều: Cảm ơn.

Bạn không biết bạn đã dạy tôi điều gì, Chris, nhưng bạn đã làm, tôi lắng ngheghi nhớ nó.

Có lẽ một số bạn nhìn thấy điều này qua kiệt tác : “Hero with a Thousand Faces ? ” – Anh hùng vĩ đại với Nghìn mặt ?

Ở đó, người anh hùng luôn nhận được lời kêu gọi phiêu lưu. Mục đích cuộc sống thực sự của anh ấy hoặc cô ấy được tiết lộ thông qua một bụi cây đang cháy hoặc một luồng ánh sáng rực rỡ.

Và trong cuộc sống thực, lời kêu gọi phiêu lưu của chúng ta tinh tế và khó nhận ra hơn rất nhiều. Chúng ta phải nhìn và lắng nghe một cách cẩn thận hoặc chúng ta có thể bỏ lỡ nó.

1 9eiw3gFQrwlID 7gZQ0JtA

Cuộc gọi đó là một cuộc gọi để tái tạo lại chính mình, hãy nắm lấy cơ hội, hãy nắm lấy sự từ chối và phát triển nó thành các phiên bản tốt hơn và tốt hơn nữa của chính bạn.

Cuộc sống của bạn là một câu chuyện.

Đó là một chuỗi các chuỗi trên một chuỗi các câu chuyện, kết nối lại với nhau. Mỗi bài học được xây dựng lên, sau cùng dạy cho bạn hiểu càng nhiều hơn về bản thân.

Nhưng nó còn hơn thế nữa.

Đó là cuộc phiêu lưu của bạn.

Có thể bạn đã không nhận ra nó, nhưng:

Người anh hùng với hàng ngàn khuôn mặt đó chính là bạn .

Five Things I Learned from Master Investor, Chris Dixon

DISCLAIMERS: Chúng tôi không xác nhận bất kỳ nội dung hoặc sản phẩm nào được đăng ở trong bài viết này. Chúng tôi hướng đến việc cung cấp cho bạn tất cả những thông tin quan trọng mà chúng tôi có thể có, độc giả nên tự nghiên cứu trước khi thực hiện bất kỳ hành động nào có liên quan đến công ty hay một cá nhân. Việc đưa ra quyết định và chịu trách nhiệm hoàn toàn về quyết định của chính mình.

>
Scroll to Top